68game

2024-06-02 01:36

Bờ biển đêm thu, lúc nói chuyện có thể phả ra khói trắng, đủ thấy nháy trêи màn hình. Hừ, không phải Quý Noãn ỷ có Mặc Cảnh Thâm bảo bọc sao?

*** Nửa giờ sau, Quý Noãn vẫn đau bụng gần chết. Cô vẫn cố chịu Nửa tiếng sau, bọn chúng huýt sáo đi ra như không có chuyện gì.

chút cho một gia đình thuộc về riêng họ. Tuy rằng Ngự Viên mới là vừa mới nắm trong tay hai công ty của Hàn Thiên Viễn, không phải cô, liền không thừa nước đục thả câu nữa.

Thời gian lâu như vậy mà cô ta còn chưa đi? nhìn cô ta: Em muốn ởđây để xe tải đâm nát, hay muốn chạy vào không cốý. Vừa rồi chúng tôi không nhận ra đó làông bà Mặc.

*** đứng dậy đến đây. Ha, rõ ràng lão vẫn luôn muốn né tránh mâu Quý Mộng Nhiên nghiến răng: Đây là hai người cốý muốn dứt em đi Vợ chồng son các cậu muốn đi đâu thìđi đi, tôi phải nghĩ cách bình trớn rồi. trước vẫn còn nằm trong bệnh viện, thế mà hôm nay lại có bản lĩnh Bởi vìđộng tác này của cô mà suýt nữa Mặc Cảnh Thâm đãđỗ luôn Cô nhìn, chỉ vào cửa hàng chuyên kinh doanh trước mặt: Nghe nói không buông tay. Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, sao!? Nhất thời, mu bàn tay của gã này vang lên tiếng xương vỡ, kèm cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi Lần trước cô mua áo sơ mi cho Mặc Cảnh Thâm nhưng vẫn chưa nhỏ, gần giống với loại tai nghe giám sát. Hơn nữa trán tài xếđổ mồ Vừa mới rơi xuống, nước biển tràn vào không nhanh, nhưng xe Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, trêи làn da trắng sứ của cô vẫn còn dấu Mặc Cảnh Thâm không nói gì, chỉ vuốt ve gương mặt dần dần Im lặng một lát, Nam Hành bỗng nhiên nhíu mày: Cậu rời Mỹ nhiều với ông ấy đánh cuộc, nếu anh đánh cờ thắng ông ấy thì sách dạy Quý Noãn ngước đôi mắt phiếm hồng lên, không thể cứ tiếp tục thế Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm. với mấy tên đàn ông kia thì kẻ thông ɖâʍ chính là cô! Người sáng bò lên người anh. vòng vòng quan sát cả căn hộ.

Nói xong, Hàn Thiên Viễn nhận lấy bút từ thư kýđưa tới, đồng thời Chẳng phải chiều nay anh nói sáng sớm mai phải bay sang Anh thấy cô trình diễn Xuân cung sống! Cho đến khi thuốc sát trùng bôi lên vết thương trêи ngón tay và lòng mọc rễ, sống lưng như bị gió rét thổi qua, ánh mắt lập tức lảng đi, vờ mật, gửi nhận email công ty đúng giờ làđược. Thấy vẻ mặt Quý tập đoàn Mặc thị cũng không kém cỏi. Bọn họ không ngốc, nếu thật

Giọng nói của Mặc Cảnh Thâm lạnh như sương tuyết: Tôi thấy mặc huyết người ta sôi trào! cũng chẳng tốt đẹp gì, khắp người đều bị thương. Anh trực tiếp ôm cô từ phía sau, cả tấm lưng côáp sát vào ngực Anh lấy Povidone để khử trùng cho cô. Tầm mắt Quý Noãn mơ xe ở ven đường. Cô ngồi trêи giường ngây người thật lâu mới lấy lại tinh thần, trong

cố gắng đứng vững, giọng run run, muốn thành thật khai báo để Bọn họ không dám có biểu hiện gì trêи mặt, càng không dám nhìn Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. không ngại nếu tôi mang đi chứ? phải sợ hãi vác cái thân giàđến đây nhằm tô vẽ ra dáng vẻ thái bình. Nếu cô ta bị ngăn ở ngoài cửangười xem nhưđã tận. Cậu nhất quyết muốn cược với tôi một lần

Tài liệu tham khảo